4:47 AM
Chương 10: Tu vi tám năm nội lực!

       Dăm ba phút trôi qua, cuối cùng Lâm Thiên cũng có được liên hệ sơ bộ với chân khí ở huyệt Hội Âm, dưới sự khống chế của hắn, chân khí cũng hơi động đậy một chút. Trong lòng Lâm Thiên hơi mừng, nhưng cũng không mừng lắm, tiếp tục nỗ lực khống chế chân khí ở huyệt Hội Âm men theo mạch Nhâm từ từ đi lên, qua Khúc Cốt, Quan Nguyên, Trung Cực, Vân Môn… cuối cùng đến trong huyệt Thiện Trung nằm giữa hai vú.

       “Đừng buông ra, tiếp tục nghĩ đến chân khí, củng cố liên hệ với chân khí, kiên trì nửa giờ!” Đoàn Dự nói. Lâm Thiên không biết gì cả, tự nhiên là Đoàn Dự nói sao hắn làm y như vậy, nửa giờ trôi qua, hắn đã cảm thấy rất dễ dàng không chế chân khí trong đan điền (huyệt Thiện Trung còn gọi là Trung Đan Điền).

       Đoàn Dự nói tiếp: “Trong Thủ Thái Âm Phế Kinh và mạch Nhâm còn sót lại một bộ phận chân khí, tập họp lại từ Thiếu Thương, hút chân khí theo kinh mạch về huyệt Thiện Trung, lại tập họp từ Đoạn Cơ, theo mạch Nhâm thẳng tới Hội Âm rồi lại về Thiện Trung!” Chân khí trong kinh mạch chính là Đoàn Dự cố ý lưu lại, để giúp Lâm Thiên có thể củng cố đường vận hành của chân khí! Những đường vận hành này Lâm Thiên hết sức rõ ràng, không, nói chính xác là Tiểu Linh hết sức rõ ràng, dưới sự chỉ điểm không ngừng của Tiểu Linh, Lâm Thiên hữu kinh vô hiểm hoàn thành lần tự tu luyện một mình đầu tiên của hắn!

       Lâm Thiên mở mắt ra, hai mắt dường như sáng hơn trước không ít: “Tam ca, huynh lưu chân khí lại trong cơ thể đệ, tu vi của huynh sẽ giảm xuống!” Đoàn Dự không để ý cười: “Ta chẳng qua chỉ lưu trong cơ thể đệ bảy tám năm nội lực, đối với bản thân gần trăm năm nội lực của ta, chút nội lực đó còn chưa tới một phần mười, bây giờ ta rất ít đi vào giang hồ, cơ hội động thủ cũng ít đi! Lại nói, cho dù tổn thất chút nội lực đó, người trên giang hồ này có thể đánh ăn ta cũng không nhiều, ừm, nhị ca tính là một người, chẳng qua nếu ta chạy trốn, cho dù là nhị ca cũng không thể giữ ta lại!”

       Lâm Thiên gật gật đầu, hắn cũng đồng ý với lời Đoàn Dự, thân có ba tuyệt học Lăng Ba Vi Bộ, Bắc Minh thần công, Lục Mạch Thần Kiếm, trong thiên hạ này người có thể làm đối thủ của hắn thật không nhiều! Bỗng nhiên, Đoàn Dự nghiêm túc nói: “Tứ đệ, Bắc Minh thần công có thể hút nội lực của người khác, nếu hút của người ác thì cũng bình thường, coi như trừng ác dương thiện, nhưng ngươi không thể dùng Bắc Minh thần công làm nhiễu loạn giang hồ, nếu không, tam ca ta sẽ xấu hổ với người đời!”

       “Tam ca, huynh yên tâm đi, đệ tự biết phân tấc!” Lâm Thiên nói.

       Đoàn Dự thở phào, cười nói: “Nói thật thân phận của đệ là thầy thuốc, có một tấm lòng lương thiện, tự nhiên sẽ không làm ác, ta đã lo vớ vẩn rồi!”

       Lâm Thiên nói: “Tam ca, bộ pháp của Lăng Ba Vi Bộ đệ đã ghi nhớ, nhưng sợ thi triển ra sẽ có sai lệch, không bằng đệ đi một lần còn huynh ở bên cạnh chỉ điểm!” Tốn hết 2 duy giới lực, Tiểu Linh đã ghi hết hình ảnh của hơn 1000 bước Lăng Ba Vi Bộ vào trong đầu Lâm Thiên!

       Đoàn Dự gật đầu nói: “Cũng tốt, ta cũng muốn biết đệ có nhớ hết thật không, năm đó ta cũng phải mất thời gian khá dài mới học hết toàn bộ!”

       Trước mặt Đoàn Dự, lâm thiên dùng Lăng Ba Vi Bộ lần đầu tiên, có mấy bộ pháp cực kì quái dị, chẳng qua thân thể đã có giới lực gia trì qua, lại có nội lực của Đoàn Dự trút vào, Lâm Thiên có điều kiện thân thể không tệ vẫn làm được những động tác này, Đoàn Dự giảm tốc độ lại đi mất khoảng năm sáu phút là xong, còn Lâm Thiên dùng hết toàn lực mất nửa tiếng mới đi xong toàn bộ khoảng ngàn bước, cho dù như vậy hắn đã được Đoàn Dự khen là thiên tài rồi. “Tứ đệ, xem ra đệ là kì tài trời sinh để luyện võ, năm đó ta luyện lần đầu tiên cũng đi được chừng trăm bước, hơn nữa còn là đi một bước lại dừng lại suy nghĩ một chút, so với đệ, tam ca xấu hổ không biết trốn đi đâu đấy!”

       Lâm Thiên thở dốc: “Tam ca, là huynh dạy giỏi, không biết đệ có đi sai bước nào không?” “Bước 367 và 732 có sai về hình dáng, ngoài ra coi như được, tốn nhiều thời gian luyện tập hơn một chút, tự nhiên là thuần thục ngay!”

       “Bước 367 và 732?” Lâm Thiên cúi đầu nhớ lại, vừa nhớ ra, quả nhiên là vậy, động tác hai bước đó tương đối quái dị, khi hắn bước đi do lười biếng đã lén không đi đúng vị trí! Lâm Thiên ngẩng đầu lên nói: “Tam ca, đệ đi lại lần nữa!”

       Đi xong lần thứ hai, Lâm Thiên tốn 20 phút, nâng cao hơn so với lần thứ nhất hẳn 10 phút! Đoàn Dự vỗ tay cười: “Tứ đệ, ta có một loại dự cảm, tương lai đệ ngoại trừ trở thành một y thánh nổi danh thiên hạ, còn trở thành một cao thủ tuyệt đỉnh thiên hạ!”

       Lâm Thiên mỉm cười: “Tam ca, huynh đừng khen đệ nữa, khen nữa đệ bay lên mất!”

       “Ha ha, tứ đệ, đêm khuya rồi, ta về trước đây, đệ nghỉ ngơi cho tốt đi, mai lại qua xem cho tiểu Vân!” Đoàn Dự nói xong đi ra ngoài phủ, tự nhiên là phía sau có một đám người đi theo.

       Không trở về phòng, Lâm Thiên lại một lần nữa trở về trong mật thất, nếu về phòng, khi hắn trở về hiện thực trong phòng sẽ không có ai rất dễ có người nhận ra, còn trong mật thất thì không phải vậy, đóng cửa lại, quỷ mới biết bên trong có người hay không!

       “Tiểu Linh, nội lực ta có nếu chuyển hết thành giới lực thì được bao nhiêu?” Đóng cửa mật thất lại, Lâm Thiên hỏi Tiểu Linh trong đầu. “Chuyển thành giới lực được 200 duy!” Tiểu Linh đáp bằng giọng trong vắt.

       Lâm Thiên hết sức kinh ngạc: “Nhiều vậy?”

       “Chủ nhân, Đoàn Dự truyền cho ngài tám năm nội lực, đã không tính là ít, như bọn Tiêu Bạch và Tả Vân Phi, đã ăn một số thiên tài địa bảo, chẳng qua cũng chỉ có tu vi hai mươi mấy năm nội lực thôi, tám năm nội lực, đã tương đương một phần ba bọn họ rồi, do chuyển hóa hao mất một nửa, cho nên mới chỉ có 200 duy giới lực, nếu không sẽ nhiều hơn một chút!” Tiểu Linh giải thích. “Chủ nhân, ngài có muốn chuyển toàn bộ nội lực thành giới lực không?”

       Lâm Thiên lắc đầu: “Không, chuyển đổi 20 duy giới lực đi, còn lại lưu lại.” Sở dĩ quyết định như vậy là vì Lâm Thiên nghĩ tới một vấn đề, nếu Bắc Minh thần công hút nội lực của người khác, không phải tình huống đặc thù thì chỉ có thể hấp thu người có tu vi nội lực thấp hơn mình, chuyển hóa hết toàn bộ nội lực đi, vậy thì làm được cái lông gì nữa! Hai mươi duy giới lực, lại thêm bản thân bây giờ có một ít giới lực, miễn cưỡng ứng phó trước đã, tới lúc thiếu giới lực lại chuyển nội lực thành giới lực cũng không muộn! “Đúng rồi, Tiểu Linh, nếu thể linh hồn của ta rời khỏi thế giới này, vậy làm sao giữ lại nội lực trong cơ thể ta được?”

       “Những nội lực đó do Tinh Giới tạm thời hút vào, mỗi lần chủ nhân tiến vào trong Tinh Giới sẽ tự động trút vào cơ thể ngài! Đây là do lão chủ nhân quy định!” Tiểu Linh nói “Chủ nhân, bên ngoài có người gõ cửa, ngài muốn ra không?”

       Lâm Thiên nói: “Đúng vậy!”

       Mười giây trôi qua, Lâm Thiên lại xuất hiện trong Tinh Giới, tiếp đó ý thức trở về trong thân thể. Cảm nhận đau đớn trên lưng, Lâm Thiên nhẹ giọng lầm bầm một tiếng: “Đi Tinh Giới một chuyến, xém chút nữa quên mình đang là thương binh!”

       “Lão tứ[1], ngươi không xem lễ quốc khánh sao?” Bọn Tả Vân Phi từng người đi vào, Lâm Thiên hơi mỉm cười nói: “Nằm như vầy không tiện xem, để sau xem phát lại đi, lễ quốc khánh thế nào? Duyệt binh hẳn rất dễ coi chứ?!” Nói tới đây, Lâm Thiên nhớ lại lần quốc khánh 10 năm trước, lúc đó cha mẹ hắn vẫn còn sống, cả lễ duyệt binh tuy đã bị cắt ráp lung tung, nhưng hắn vẫn xem rất vui vẻ, còn bây giờ… nghĩ tới đây, Lâm Thiên chỉ cảm thấy trong lòng đắng chát từng cơn.

       “Hay lắm, hay lắm! Ngoại trừ một điều là người hơi chen chúc ra còn lại đều hết sức không tệ, lần này lão tứ ngươi không đi thật đáng tiếc!” Tả Vân Phi cười nói. “Không đi thì không đi, tới lúc ta xem phát lại trên mạng cũng vậy thôi!” Trong lòng thương cảm, Lâm Thiên không hứng thú mấy, nhẹ giọng nói.

       Ngụy Phong nói: “Vốn định ở Bắc Kinh chơi mấy ngày, nhưng gặp phải vụ bắn tỉa, bọn ta dự định trở về Hải Thiên, đối phương không biết có còn hành động nào nữa không, ở Bắc Kinh tạo thành ảnh hưởng quá lớn!”

       Lâm Thiên bỗng nghĩ tới một vấn đề, có thể nói là mình đã phá hỏng hành động của đối phương, sợ là không tránh khỏi phiền phức! Hơi cau mày lại, chẳng qua Lâm Thiên cũng không sợ hãi gì, có Tinh Giới trong tay, mình tuyệt đối có thể thành cường giả ngạo thị thiên hạ, con đường của cường giả luôn không bằng phẳng, để những phiền phức đó tới mãnh liệt hơn chút đi! Trong lòng Lâm Thiên bỗng nổi lên hào tình vạn trượng, hào tình này quét sạch cảm giác mất mác vừa rồi!

       “Thương thế của ta đã tốt hơn quá nửa, hẳn có thể đi đường được rồi!” Lâm Thiên nói, sức sống tế bào của hắn cao hơn người thường không ít, lại uống Bạch Ngọc Hoàn của Tiêu Bạch cho, hắn lại vừa bảo Tiểu Linh dùng một duy năng lượng chữa trị, vết thương chỉ hai thốn đã được may lại sau lưng cũng gần như khỏi rồi! Nói xong, Lâm Thiên cũng xoay mình ngồi dậy.

       “Bậy bạ, vết thương sâu như vậy làm sao khỏi ngay được!” Chu Dao vội nói, muốn đi qua đè Lâm Thiên nằm xuống giường lại. Chu Dao không biết võ nghệ, Lâm Thiên nhẹ nhàng đưa tay đã ngăn được Chu Dao, mỉm cười nói: “Chu Dao, không phải ta khoe khoang, chút thương vặt này, có Bạch Ngọc Hoàn của tiểu Bạch, thật sự đã gần khỏi rồi!”

       Tiêu Bạch bước lên, đưa tay bắt mạch cho Lâm Thiên, một lúc sau, hơi gật đầu nói: “Lão tam nói không sai, hắn thật sự đã gần khỏi rồi. Lão tam, năng lực khôi phục của ngươi còn mạnh hơn ta tưởng tượng nhiều. Bạch Ngọc Hoàn tuy không tệ, chẳng qua tuyệt đối không có công hiệu mạnh như vậy.”

       Lâm Thiên dẫu sao cũng không thể nói hắn dùng giới lực để trị liệu nên mới khỏi nhanh như vậy, cũng mặc nhận cách nói năng lực khôi phục của thân thể mạnh của Tiêu Bạch. “Cũng tốt, như vậy tương lai bị thương rồi dùng giới lực trị cũng không cần tìm cớ gì!”

       “Lão tam, nói như vậy, vết thương trên cánh tay ngươi hẳn cũng gần khỏi rồi nhỉ!” Tả Vân Phi nói. “Hẳn là khỏi rồi!” Lâm Thiên nói, tay phải mở vải băng trên cánh tay trái ra, quả nhiên vết dao đã khỏi rồi, chỉ lưu lại một vết sẹo nhàn nhạt.

       “Chậc chậc, sức khôi phục mạnh tới biến thái nha! Lão tam, ngươi rất có điều kiện làm anh hùng cứu mĩ nhân!” Tả Vân Phi cười hè hè, Lâm Thiên cười nhạt không đáp, tuy hắn không sợ bị thương, nhưng nếu có thể không bị thương, tự nhiên sẽ không để bị thương, anh hùng cứu mĩ nhân? Làm không khéo sẽ đánh mất tính mạng! Như lần bắn tỉa đó, nếu tầng phòng ngự do giới lực hình thành yếu hơn một chút, vị trí trúng đạn lại lệch một chút, vậy cho dù có Tinh Giới, hắn cũng ra đi rồi!

       [1] Chỗ này và lời Tả Vân Phi nói dưới đây gọi Lâm Thiên là lão tứ, có lẽ do tác giả nhầm.

Category: Quyển 1: Địa cầu | Views: 61 | Added by: lamsonquaikhach | Rating: 0.0/0
Total comments: 0
avatar
close