Chương 8: Ma pháp vĩnh sinh

     Tập 1: Vĩnh sinh

      Chương 8: Ma pháp vĩnh sinh

       Trong nhà xác, Ada lấy từ giỏ xách mang theo bên mình ra 4 bình thủy tinh nhỏ.

‒     Ừm… mấy thứ này lần nào chị cũng mang theo sao? – Minh Diệu không thể nào hiểu nổi việc Ada bất kể làm gì cũng mang theo những vật liệu này.

‒     Phụ nữ bình thường sẽ không mang theo những thứ như đuôi thằn lằn, lông nhện, nước miếng chuột đi dạo nha, quả nhiên Ada không phải là phụ nữ bình thường, anh nghĩ vậy đúng không? – Ada dường như nhìn thấu cách nghĩ của Minh Diệu, nước mắt vòng quanh trong khóe mắt.

‒     Không có, không có, em tuyệt đối không nghĩ vậy. – Minh Diệu vội vàng phủ nhận.

‒     Anh nhất định nghĩ như vậy. – Nước mắt của Ada sắp trào ra ngoài.

       Minh Diệu thở dài, hắn rất đau đầu với ham muốn biểu diễn ở bất cứ nơi đâu của Ada.

‒     Đừng lộn xộn, đây là cục cảnh sát, chị Từ Mẫn đang nhìn kìa.

       Từ Mẫn nhanh nhẹn lui lại mấy bước, không biết là những thứ Ada lấy ra khiến cô thấy gớm, hay là không muốn sự ngu ngốc của Ada lây nhiễm qua mình.

‒     Không phải rất bình thường sao. – Ada thu hồi nước mắt trong nháy mắt, tới ảnh hậu của Oscar cũng không thể không bội phục sự thu phóng tự nhiên của cô – Anh còn không phải mỗi ngày đều mang một xấp giấy vệ sinh đi dạo khắp nơi sao?

‒     Đó gọi là lá bùa… – Minh Diệu vốn muốn phản đối, nghĩ kĩ lại vẫn không lên tiếng, việc chính đang gấp.

       Ada thấy mình thắng lợi, rất đắc ý mân mê những thứ trong bình.

‒     Chị Từ Mẫn, giúp ngăn người khác đi vào được không? – Chuyện sắp tới có chút lệch khỏi quỹ đạo cuộc sống của người bình thường, Minh Diệu không muốn Từ Mẫn cũng bị cuốn vào sự kiện linh dị.

‒     Không được làm lộn xộn! – Từ Mẫn cũng không muốn dính líu gì tới mấy chuyện này, dẫu sao những thứ này cũng không ăn khớp với những gì mình đã được giáo dục bao nhiêu năm nay, rất dễ khiến người ta không phân biệt được đâu mới đúng là sự thật.

‒     Tôi chờ ở cửa, động tác nhanh chút. – Từ Mẫn đi ra khỏi nhà xác.

‒     Giúp tôi đặt thi thể xuống đất. – Ada đang chuyên tâm điều hòa một đống hỗn hợp các vật phẩm kì quái, cụ thể có gì trong đó thì chỉ có mình cô biết.

‒     Chúng ta bắt đầu nào. – Minh Diệu hít vào một hơi. – Hi vọng có tin tức tốt.

       Ada dùng muối rắc một vòng tròn trên mặt đất, đặt thi thể vào chính giữa :

‒     Anh tới dùng những thứ này quét lên trán, ngực và rốn của thi thể, phải quét cho đều. – Một hộp phấn mịn đã trộn tốt đưa tới trước mắt Minh Diệu, tản ra một cái mùi khó dùng ngôn từ để miêu tả.

‒     A, em ghét cái loại mùi này, sao chị không tự mình làm đi? – Minh Diệu rất không hài lòng với sự phân công của Ada.

‒     Rất đơn giản – Ada lui lại một bước – Bởi vì tôi cũng không thích cái loại mùi này.

       Minh Diệu không tình không nguyện bôi quét hỗn hợp lên thi thể theo chỉ thị của Ada.

‒     Bây giờ tôi cần máu của anh – Ada lôi ra một cây phấn viết bảng – Bôi lên nó đi.

‒     Sao không dùng máu của chị? – Minh Diệu vẫn còn canh cánh trong lòng chuyện vừa rồi.

‒     Bởi vì anh là đàn ông, hơn nữa thể chất của anh càng gần với tử linh, dùng máu của anh hiệu quả tốt hơn. – Ada chìa cục phấn tới trước mặt Minh Diệu không cho phép cự tuyệt – Đầu trước, nhiều một chút.

‒     Ư ư a a – Minh Diệu cam chịu cắn ngón tay – Còn gì nữa không nói mau đi.

‒     Hết rồi, mua gói cốm tới vừa ăn vừa coi tôi biểu diễn nè – Ada dùng cục phấn vẽ xung quanh thi thể những văn tự mà Minh Diệu nhìn không hiểu.

       Minh Diệu không hiểu chút gì về hắc ma thuật của châu Âu, chỉ có thể đứng một bên nhìn, có hơi sốt ruột.

       Ada đứng ngoài vòng tròn muối, tay phải duỗi ra trước xòe năm ngón tay, trong miệng lầm bầm những lời Minh Diệu căn bản nghe không hiểu.

       Thi thể nữ trên mặt đất đột nhiên run lên kịch liệt, dường như có thứ gì đó muốn chui từ trong thân thể ra ngoài, tứ chi lắc lư lung tung trên đất.

       Một luồng sáng màu máu vẽ lên giữa không trung một đường văn chương, Minh Diệu và Ada cùng quan sát thứ kì quái này.

‒     Hóc búa quá hả? – Minh Diệu thấy hai hàng lông mày xinh đẹp của Ada nhăn lại một chỗ.

‒     Cái này tuyệt đối không phải hắc ma pháp sư bình thường có thể làm nổi. – Ada cắn móng tay suy nghĩ – Hắc Ám Quân Vương, Vong Linh Bãi Độ Giả, sức mạnh của ma quỷ, thằng cha có thể vẽ ra văn chương này tuyệt đối không phải hạng vô danh.

‒     Nghĩa là sao?

‒     Khống chế một cách tuyệt đối, lôi linh hồn ra, ban cho sức mạnh của hắc ám. Mục đích của tên này tuyệt đối không chỉ đơn giản là giết chết Diệp Tiểu Manh. Hắn cưỡng ép biến linh hồn của cô gái này thành vong linh, ban lực lượng hắc ám cho nữ vong linh này, khiến nó tiến vào phòng Diệp Tiểu Manh, hút linh hồn của Diệp Tiểu Manh đi.

‒     Ý của chị là hắn muốn linh hồn của Tiểu Manh?

‒     Không, linh hồn sẽ bị vong linh này mang đi, trở thành sức mạnh của vong linh. Vậy mục đích của hắn rốt cuộc là gì? – Ada vẫn chưa nghĩ ra.

‒     Em biết rồi, cái hắn cần là một thân thể không có linh hồn. – Minh Diệu có hơi phẫn nộ, hắn đã đáp ứng với cha mẹ của Tiểu Manh sẽ chiếu cố tốt cô, không ngờ bây giờ lại có kẻ muốn làm hại Tiểu Manh.

‒     Vì sao? – Ada đã từng nhìn thấy Tiểu Manh mấy lần, không hề cảm thấy cô bé này có gì không giống với những bé gái khác.

‒     Vì máu trong cơ thể Tiểu Manh.

‒     Máu? Chẳng lẽ Tiểu Manh không hoàn toàn là người?!

‒     Xin chị một chuyện, đừng nói chuyện này ra ngoài. – Vẻ mặt Minh Diệu trở nên rất nghiêm túc.

‒     Được rồi, anh thiếu tôi một cái nhân tình, chuyện báo cáo tôi sẽ nghĩ cách. – Chuyện Diệp Tiểu Manh là ác ma chuyển sinh khiến Ada giật hết cả mình.

‒     Còn có một chuyện tôi rất để ý. – Minh Diệu kể lại chuyện trên Mê Hồn Phù có máu của Trình Tú cho Ada.

‒     Những gì anh nói khiến tôi nghĩ tới một người. – Vẻ mặt Ada hơi kinh hoảng – Anh có nghe qua cái tên Merlin chưa?

‒     Nghe rồi, hình như là người rất nổi tiếng, nhất thời không nhớ ra. – Minh Diệu lắc lắc đầu.

‒     Đúng rồi, là người rất nổi tiếng, hay có thể nói rằng đã từng là người rất nổi tiếng. – Ada mở cái PDA mang theo bên người. – Merlin từng là ma pháp sư rất nổi tiếng, là bạn thân của vua Athur. Theo truyền thuyết thì Merlin đã chỉ dẫn vua Athur đạt được thanh kiếm trong đá1 và thống trị xứ England. Merlin do đại địa chi mẫu và ma quỷ Incubus sinh ra trong giấc mộng, Satan từng có kế hoạch để cho Merlin đại diện cho thế lực của cái ác trên trái đất, đối kháng với thế lực của cái thiện của Jesus Christ. Thế nhưng, sau khi Merlin đản sinh, lập tức được nhận lễ rửa tội, bắt đầu cuộc sống tốt đẹp, nhưng vẫn có năng lực tiên tri và pháp thuật. Hắn say đắm một vị nữ vu sư kêu là Avini, nói với Avini rằng mình có bí mật của sức mạnh thần kì. Avini nắm được nhược điểm của Merlin bèn dùng ma pháp với hắn, nhốt hắn vĩnh viễn trong một cây cao su. Avini lợi dụng Merlin giúp cô tìm kiếm phương pháp vĩnh sinh, mà Merlin cũng thực sự tìm được, hắn chiếm cứ thân thể trẻ tuổi của Avini rồi rời khỏi cây cao su, sau đó liền biến mất khỏi thế giới này. Mấy năm trước, ở Bỉ, một cặp vợ chồng phát hiện sau khi con gái họ chuyển tất cả tiền tới một tài khoản của một người không quen biết thì chết mất, mà tiền thì cùng ngày con gái họ mất cũng bị người ta mang đi đâu không biết. Cặp vợ chồng này nhờ tôi triệu hoán linh hồn con gái họ để tìm chân tướng, mà tôi không cách nào tìm được linh hồn con gái họ ở linh giới.

‒     Nói vậy máu trên thân thể Merlin cũng bị nhiễm bẩn, cho nên mới cần thân thể của Tiểu Manh. Còn một chuyện mà tôi không hiểu, nếu Trình Tú đúng là Merlin, vậy hắn có rất nhiều thời gian để làm những chuyện này, dẫu sao hắn cũng đã ở chỗ chúng tôi cả 3 tháng rồi. – Minh Diệu cảm thấy sự tình đã từ từ tiến gần tới chân tướng.

‒     Chỉ có thân thể thích hợp thôi không đủ, còn cần vào thời gian thích hợp ở địa điểm thích hợp sử dụng chú pháp đặc thù, không phải lúc nào cũng được.

‒     Thời gian thích hợp và địa điểm thích hợp là có ý gì? – Minh Diệu hơi không hiểu.

‒     Vào thời điểm âm dương thay nhau trên thế gian, tìm một góc tối không có ai cầu khẩn sự ban thưởng của tà thần.

‒     Ngày 14 tháng 7, quỷ môn mở ra, những cô hồn vô chủ ở âm gian đều xông lên dương gian, quanh quẩn ở những nơi có dấu vết con người để tìm thức ăn. Tới 12 giờ ngày 15 tháng 7 cũng tức là ngày hôm nay cửa địa ngục sẽ đóng lại. Merlin nhất định chờ không được phải động thủ rồi, chúng ta phải nhanh chóng tìm Tiểu Manh mới được. – Minh Diệu gọi điện cho Diệp Tiểu Manh, vẫn ở trạng thái khóa máy, lúc này hẳn là tan học rồi.

       Minh Diệu móc móc túi áo:

‒     Toi rồi, bỏ quên Tầm Nhân Phù ở văn phòng rồi.

‒     Để tôi đi, có mang theo thứ gì Diệp Tiểu Manh đã dùng qua không? – Ada móc trong túi xách ra một cây gậy thủy tinh và một cái cốc chịu nhiệt nhỏ xíu.

‒     Để em tìm xem, chỉ cần là thứ Tiểu Manh tiếp xúc qua là được hả? – Minh Diệu lục hết túi áo túi quần xem có thứ gì xài được không.

‒     Được hết, chỉ cần trong mấy ngày gần đây tiếp xúc qua là được.

‒     Chị quay mặt đi. – Mặt Minh Diệu hơi đỏ lên.

       Ada hơi kì quái với phản ứng của Minh Diệu, nhưng vẫn nghe lời quay mặt đi, nghe phía sau truyền tới tiếng kéo khóa kéo.

‒     Dùng cái này là được. – Minh Diệu đưa cho Ada một cái quần lót tứ giác, trên mông còn in hình con mèo Garfield. – Quần lót của em đều do Tiểu Manh giặt giúp, cái quần này mới giặt hôm trước.

       Ada vừa nhận cái quần vừa lộ vẻ “ta rất coi thường ngươi”.

       Đốt cháy hết cái quần lót rồi bỏ tro vào trong cái cốc chịu nhiệt, Ada trút từ một cái bình nhỏ ra một chất lỏng màu trắng dính dính.

‒     Đây là gì vậy? – Chất lỏng đặc màu trắng khiến Minh Diệu rất ghê tởm.

‒     Tinh dịch của ngựa, bất kể xa tới đâu ngựa đều có thể về tới nhà mình. – Ada dùng sợi dây nhỏ buộc vào giữa cây gậy thủy tinh, chậm rãi đưa cây gậy thủy tinh vào trong cốc chịu nhiệt, trên cây gậy thủy tinh trong suốt phát ra ánh sáng màu đỏ nhàn nhạt.

‒     Đi, chúng ta đi tìm tình yêu của anh.

       1 Kiếm trong đá tức là thanh Excalibur nổi tiếng đó các bạn.

Category: Tập 1: Vĩnh Sinh | Added by: lamsonquaikhach (2021-10-29)
Views: 76 | Rating: 0.0/0
Total comments: 0
avatar
close